Sáng hôm sau, khi trời còn chưa hửng sáng, Lý Huyền Cẩn đã thức dậy luyện kiếm. Kiếm vừa luyện xong, chưa kịp dùng điểm tâm, chàng đã vội vã đến thượng triều.
Sáng ấy, Thích Thiền chỉ có thể cùng chàng nói được vỏn vẹn ba câu.
Nàng ngồi chờ mãi đến tận tối, nhưng Lý Huyền Cẩn về phủ còn trễ hơn hôm trước. Đợi chàng tắm rửa, thay y phục xong thì trời cũng đã sang giờ Tý. Hắn chỉ lạnh nhạt nói một câu: “Bổn vương phải đi nghỉ.”
Thích Thiền lặng lẽ nhìn theo bóng lưng chàng khép lại cánh cửa phòng, ánh nến trong phòng cũng tắt phụt theo. Nàng đứng trước cửa phòng ấy một lúc lâu, đôi mắt trầm lặng, rồi khẽ cong môi cười nhạt, dứt khoát đưa tay đẩy cửa bước vào.
Thanh Phong là thị vệ thân cận bên Lý Huyền Cẩn, còn Thanh Ngọc thì là quản sự số một trong phủ. Thấy nàng định vào phòng lúc đêm khuya, Thanh Ngọc vội tiến lên can ngăn:
“Thích cô nương, điện hạ đã nghỉ ngơi rồi ạ.”
“Ta biết.” Nàng mỉm cười, dịu dàng nói tiếp, “Nhưng ta cũng sẽ không quấy rầy giấc ngủ của chàng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT