Thích Thiền khẽ mỉm cười, đợi Lý Huyền Cẩn bước vào trong rồi mới nhẹ nhàng khép cửa lại. Khi cửa vừa khép, nàng đưa tay tháo xuống tấm khăn lụa màu tím che khuất nửa khuôn mặt.
Khoảnh khắc lớp lụa mỏng được gỡ xuống, ánh mắt Lý Huyền Cẩn khẽ khựng lại. Trên đuôi mắt trái của nàng, một bông phù dung phớt tím được vẽ lên tỉ mỉ – nửa nở nửa khép, nhẹ rủ xuống gò má trắng mịn. Giữa làn da tuyết trắng, đóa hoa như điểm thêm vài phần yêu kiều quyến luyến, vừa mị hoặc vừa thuần khiết.
Thích Thiền đi đến ngồi xuống bên chiếc bàn vuông, nơi đặt sẵn mấy vò rượu nhỏ. Nàng nhẹ nâng một bầu rượu màu xanh ngọc, lớp lụa mỏng nơi cổ tay theo động tác ấy trượt xuống, để lộ cổ tay mảnh dẻ trắng ngần. Nàng dịu giọng:
“Điện hạ còn có việc phải làm, ta chỉ chuẩn bị một chút rượu trái cây nhẹ nhàng, là rượu mơ, uống vào không dễ say. Điện hạ nếm thử một chén nhé?”
Lý Huyền Cẩn lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh nàng, liếc nhìn nàng một cái: “Sao hôm nay lại đến đây?”
Lời vừa rơi xuống, bàn tay đang rót rượu của Thích Thiền chợt khựng lại trong khoảnh khắc.
Chỉ một lát sau, nàng đặt chiếc chén rượu màu hổ phách trước mặt hắn, cười như không cười: “Nếu ta không đến, chẳng phải sẽ bị người khác cướp mất rồi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play