Thích Thiền khẽ mím môi, nụ cười thoảng qua môi như có chút ngượng ngùng, lại càng làm dung nhan nàng thêm phần yêu kiều.
Hai người sóng bước rời đi hơn nửa canh giờ, khi trở lại Từ An cung, Thích Oánh vừa trông thấy Thích Thiền liền tinh ý nhận ra điểm khác lạ. Nàng đưa tay che miệng, giọng nói mang theo vài phần trêu ghẹo:
“Tỷ tỷ, sáng nay muội thắng tỷ một cây trâm, không ngờ buổi chiều tỷ đã đổi được một cây khác, nhìn kỹ còn tinh xảo hơn hẳn cây ban sáng.”
Nàng vừa nói xong, ánh mắt Thái hậu cùng Lý Huyền Cẩn liền đồng loạt nhìn sang Thích Thiền.
Thái hậu trông thấy liền mỉm cười, rõ ràng là vô cùng vừa ý. Còn Lý Huyền Cẩn, ánh mắt hắn dừng lại trên cây trâm kia, cành hoa khảm ngọc phỉ thúy xanh biếc, đầu trâm tỉ mỉ như vẽ, quả thực là vật quý hiếm ít có.
Thích Thiền lập tức cảm nhận được ánh nhìn của hắn, liền nhẹ nhàng nghiêng người, khẽ kéo giãn khoảng cách với Lý Tử Lăng.
Lý Tử Lăng thấy vậy, thần sắc hơi trầm xuống, ánh mắt hắn trở nên có phần phức tạp, lặng lẽ siết chặt bàn tay. Hắn không nhìn Thích Thiền, nhưng cũng không nhìn Lý Huyền Cẩn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT