Thích Thiền quẹo trái, vừa như trong trí nhớ, cửa nhỏ bên hông vẫn không khóa. Nàng nhẹ tay đẩy cửa bước vào, men theo lối cũ tìm đến căn phòng quen thuộc.
Khi nàng thử đẩy cửa phòng, phát hiện cánh cửa đã bị chốt trong. Nhưng chuyện nhỏ ấy nào làm khó được nàng. Thích Thiền rút chiếc trâm bạc cài đầu, cẩn thận luồn vào khe cửa, theo từng nhịp quen thuộc mà khẽ xoay chuyển. Chỉ một lát sau, cơ quan mở ra với âm thanh rất khẽ, nàng liền đẩy cửa bước vào.
Ngay khoảnh khắc nàng vừa đặt chân qua ngưỡng cửa, bỗng thấy bên hông chợt lạnh. Một vật sắc lạnh kề sát bụng nàng.
Thích Thiền không hề biến sắc, chỉ cười khẽ, ánh mắt sáng trong đầy ý cười:
"Điện hạ."
Ánh trăng đêm nay sáng tỏ, không cần đèn đuốc cũng đủ soi rõ dung nhan. Từ lúc cửa viện bị mở ra, Lý Huyền Cẩn đã nhận ra có người tiến vào. Chỉ là hắn không ngờ người đó lại là Thích Thiền. Nhưng nghĩ lại, dường như cũng chẳng lấy làm lạ.
“Thích nhị cô nương,” giọng hắn trầm thấp, có chút nghiến răng nghiến lợi, “nàng cũng biết, nếu ta gọi một tiếng, cả phủ sẽ biết nàng nửa đêm lẻn vào phòng nam nhân!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT