Trong đình, Lý Huyền Cẩn khẽ nhíu mày, đứng dậy phân phó:
“Đem nước đến, hầu hạ công chúa rửa mặt.”
Tiểu Thuận An tuổi còn nhỏ, tay chân chưa được lanh lợi, loay hoay trồng hoa nên cả gương mặt nhỏ đều lấm lem bùn đất. Đợi khi Lý Huyền Cẩn lau sạch tay bé, khuôn mặt trắng nõn mới dần dần hiện rõ.
Tiểu Thuận An dung mạo thực xinh đẹp, nhưng nếu bảo nàng giống ai, lại khó lòng nói rõ. Ngũ quan nàng thanh tú đoan chính, không cười thì mang nét lạnh nhạt tựa phụ hoàng, mà sống mũi, khóe môi lại có đôi phần dịu dàng như mẫu hậu. Tính tình cũng giống song thân: trầm ổn, vững vàng, lại toát lên nét tự tin bẩm sinh.
Sau khi lau tay cho nàng xong, Thích Thiền liền vươn tay ôm con vào lòng, nhẹ nhàng dỗ dành:
“Thuận An, giờ đến giờ dùng bữa trưa rồi.”
Tiểu công chúa nghe thế liền cụp mắt, mặt nhỏ xíu thoáng xịu xuống, nhưng cũng chỉ buồn rầu một lát, rất nhanh đã an ổn ngồi xuống dùng cơm. Đến khi ăn xong, nàng nhẹ nhàng kéo ống tay áo phụ hoàng, ngẩng đầu nhỏ giọng hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play