Thấy người kia rõ ràng nói không xem tấu chương, vậy mà lại để Lý tổng quản ôm nguyên chồng cao đến đây, Thích Thiền ngẩng đầu, ánh mắt có chút kỳ quái nhìn chằm chằm hắn.
Lý Huyền Cẩn hơi rũ mắt, tựa người lên gối, giọng điệu nhàn nhạt vang lên:
“Trước tiên nàng thay trẫm xem qua một lượt, đã mấy ngày rồi... nếu có việc gì quan trọng, thì nói cho trẫm biết một tiếng.”
Thích Thiền chậm rãi ngồi xuống. Nàng nhìn mấy chồng tấu chương cao ngất trên bàn, lại khẽ liếc sang Lý Huyền Cẩn đang tựa lưng nghỉ ngơi. Hắn nhắm mắt, thần sắc thản nhiên đến mức gần như hư vô, không thể đoán được trong lòng đang nghĩ điều gì. Ấy vậy mà khóe môi nàng lại bất giác cong lên, mang theo ý cười dịu dàng.
Tuy không xử lý nhiều việc triều chính như hắn, nhưng Thích Thiền vốn thông tuệ, đối với các loại tấu chương cũng có thiên phú. Gần đây thời tiết hòa thuận, quốc sự yên ổn, không có đại sự gì nên nàng phê duyệt vô cùng nhanh chóng.
Cũng may thể chất của Lý Huyền Cẩn vốn rất tốt, nghỉ ngơi điều dưỡng mấy hôm, khí sắc cũng dần khá lên.
Nửa tháng sau, khi Trần viện chính đến thay thuốc, phát hiện vết thương bên hông trái của hắn đã kết một lớp vảy hồng nhạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT