Thích Thiền khẽ nghiêng đầu, ánh mắt lướt qua liền bắt gặp ánh nhìn đầy thấp thỏm của Ô Càng. Nàng hơi mỉm cười, giọng nói êm ái như tơ lụa:
“Ta không thích mùi cung phục trên người.”
Ô Càng bị nàng nhìn trúng, đành cúi đầu nhận mệnh:
“Chiều nay nô tỳ sẽ chuẩn bị y phục mới cho cô nương.”
Thích Thiền mỉm cười, ánh mắt lúc này mới dịu dàng rơi xuống bát chè hoa quế hạt sen đang toả hương thơm ngọt trên bàn.
Vết thương trên cổ tay nàng tuy không nặng, nhưng cũng chẳng nhẹ. May có thuốc quý, mấy ngày qua đã lành hẳn, chỉ còn một vệt hồng nhạt như dấu son sót lại.
Nàng ngồi nơi ghế dựa, trước mặt là án thư đặt đầy những hộp màu Ô Càng mang tới mấy hôm nay. Thích Thiền cầm một cây bút lông nhỏ, khẽ nghiêng cổ tay trái, từng nét mảnh miêu tả dần hiện lên. Chẳng mấy chốc, mấy đoá hải đường nở rộ đã như sống dậy nơi làn da trắng ngần, tựa như vừa mới đọng sương buổi sớm, lung linh mờ ảo, đẹp đến nao lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT