Trong Cần Chính Điện, ánh sáng vàng từ ngọn đèn long đỉnh chiếu lên khuôn mặt tuấn tú của Hoàng thượng, Lý Huyền Cẩn vẫn lặng lẽ cúi đầu phê duyệt tấu chương, nét mặt không đổi, dường như không nghe thấy gì ngoài tiếng bút son lướt nhẹ trên giấy tấu.
Lý tổng quản lặng lẽ đặt hộp điểm tâm bên cạnh long án, trên chiếc bàn cao chân sơn son, rồi cúi người nhỏ giọng thưa:
“Nương nương nói… Người sẽ đứng chờ ở ngoài đại điện, chờ đến khi bệ hạ nguyện ý gặp mặt.”
Bàn tay đang cầm bút hơi khựng lại, nét son dừng giữa hàng chữ cuối. Nhưng Lý Huyền Cẩn vẫn không đáp, ánh mắt dừng lại nơi dòng tấu thư như thể chưa từng nghe thấy lời kia. Lý tổng quản khẽ liếc nhìn Hoàng thượng, thấy người không giận, cũng không vui, vội vã cúi đầu lui ra ngoài.
Không biết đã trôi qua bao lâu, gió thu bên ngoài nổi lên ào ào, cuốn phăng từng chiếc lá khô xào xạc. Cửa sổ lưu ly của điện cũng bị gió lùa vào rung động khẽ khàng. Lý Huyền Cẩn ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, hôm nay mây đen che kín vầng thái dương, gió lạnh buốt khiến điện cũng trở nên hiu hắt, lạnh lẽo.
Chàng đứng lên, áo bào đen thêu ám văn rồng quấn thân phất nhẹ theo gió.
Phía ngoài điện, Thích Thiền vẫn đứng đó, áo choàng mỏng sẫm màu bị gió cuốn tung, lộ ra thân hình mảnh mai. Tuy nàng đã mặc dày, nhưng cái lạnh đầu thu vẫn cứ xuyên qua từng lớp xiêm y, ngấm vào da thịt, khiến nàng khẽ run lên từng hồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT