Hậu cung yên ả, ngày tháng qua đi cũng trở nên có đôi chút buồn tẻ. Bất quá, nếu nàng có lòng muốn xuất cung dạo chơi, cũng không phải không thể—chỉ cần đem theo đủ thị vệ là được.
Thật ra, điều khiến Thích Thiền cảm thấy nhẹ nhõm nhất, chính là tình ý dịu dàng mà Lý Huyền Cẩn dành cho nàng. Trước đây, Lý Tử Lăng cũng từng nói yêu nàng, nhưng thứ tình yêu ấy luôn lẫn vào đó một phần gò bó, muốn nàng nhất nhất thuận theo ý hắn, như một món đồ chơi chỉ biết làm vừa lòng chủ nhân.
Còn Lý Huyền Cẩn, thì khác. Chàng luôn tôn trọng nàng. Từ sau khi nàng khẽ ngỏ lời muốn có chút không gian riêng, chàng liền thu lại mọi ý định giam nàng trong lòng, để nàng tự do như nàng mong.
Hôm nay, nàng khoác lên người bộ trang phục của thái giám, theo chàng đến Cần Chính Điện xử lý chính vụ. Dần dà, nàng cũng quen thuộc nơi này, thấy chàng không ngăn cản mình xem tấu chương, thỉnh thoảng nàng cũng sẽ lật vài bản xem thử.
Nhiều khi, nàng thật sự hâm mộ chàng. Chàng có thể dựa vào bản lĩnh của chính mình mà đứng vững nơi triều đình, có quyền có thế. Còn nàng, đường làm nữ nhân từ khi sinh ra đã như vậy—mọi điều đều phải dựa vào nam nhân. Nếu đổi lại, nàng là nam tử, e rằng từ lâu đã dựa vào mưu trí mà tiêu diệt sạch Lý Tử Lăng, đâu cần phải dè dặt từng bước như hiện tại.
Dẫu vậy, ông trời xem ra vẫn có mắt. Ít nhất nàng đã chọn đúng người—một vị quân vương không xem thường nữ tử, càng không xem nhẹ nàng.
Nàng nhẹ nhàng lật qua những bản tấu chương mà Lý Huyền Cẩn đã phê xong, ánh mắt rồi dừng lại ở mấy quyển còn để nguyên bên góc bàn. Nàng cầm lên một quyển, mở ra xem.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT