Từ trước đến nay, Thích Thiền chưa từng thân thiết với mẫu thân đến vậy, nên khi nàng chủ động tới gần, Chu thị thoáng sửng sốt. Chỉ chốc lát sau, bà mới dần hiểu ra—Thích Thiền lần này là thật lòng muốn về quê một chuyến.
Đêm đó, khi Uy Viễn hầu trở về phủ, Chu thị vừa giúp chồng rửa tay, vừa nhẹ nhàng nhắc đến chuyện này. Tuy thế, bà không tỏ rõ thái độ đồng tình hay phản đối, chỉ kể lại như một lời nhắn nhủ của con gái.
Nghe xong, Uy Viễn hầu lẳng lặng nhận lấy chiếc khăn từ tay vợ, tự mình lau tay, thần sắc trầm ngâm.
“Hầu gia?” Chu thị thấp thỏm gọi một tiếng.
Ông không đáp, chỉ đặt khăn lên giá gỗ bên thau đồng, đoạn quay người bước vào nội thất.
Chu thị vội đi theo, nhìn vẻ mặt ông dưới ánh nến mà lòng không yên. Nàng bèn nhẹ giọng mở lời:
“Hầu gia, Nhị cô nương nay đã lớn, năm sau thiếp cũng định chọn người để lo việc hôn sự cho con. Lần này cho con về hương thăm tổ mẫu, cũng xem như cơ hội tốt để…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT