Bởi vì cứ mải suy nghĩ mãi về một chuyện, nên sau khi hồi phủ, Lý Huyền Cẩn cũng không chợp mắt, chỉ một mình vào thư phòng, lặng lẽ mở rương ở góc phòng tìm kiếm. Cuối cùng, hắn lấy ra được một sợi xích sắt cũ kỹ, đã có chút hoen gỉ theo năm tháng. Sợi xích ấy dài độ bốn, năm trượng, một đầu có gắn vòng tròn nhỏ có thể mở ra, rõ ràng là để dùng buộc thứ gì đó.
Hắn cứ thế lặng im nhìn sợi xích thật lâu, mãi đến tận lúc bình minh ló dạng.
Ngoài hành lang, Thanh Phong vẫn chưa hiểu sợi xích kia có điều gì đặc biệt. Ngược lại, Thanh Ngọc – người từng hầu hạ Lý Huyền Cẩn từ khi còn ở tiền điện – thì biết rõ hơn ai hết.
Thấy Thanh Phong còn ngờ vực, Thanh Ngọc khẽ nói:
“Hồi nhỏ, điện hạ từng nuôi một con hắc ưng. Sợi xích này là để buộc nó. Ngài rất quý con ưng đó.”
Thanh Phong khẽ nhíu mày, hỏi:
“Vậy... con ưng ấy giờ đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play