Tuy trong lòng có nhiều điều không nói, nhưng An Vương phi cũng không để lộ ra ngoài. Sau đôi lời hỏi han khách sáo, nàng liền sai người đưa Thích Thiền đến viện của Lý Tử Lăng.
Hôm nay tiết trời se lạnh, gió bấc thổi vù vù từng đợt, dù có mặc áo lông dày, từng cơn gió vẫn len lỏi qua cổ áo, lạnh đến tận xương. Thích Thiền vội vã khép chặt áo choàng, mang theo Hạnh Đường và Đan Hỉ cùng đến sân của Lý Tử Lăng.
Khi nàng bước vào phòng, hai nha hoàn định theo sau thì bị người hầu của Lý Tử Lăng ngăn lại. Hạnh Đường đang muốn lên tiếng, thì từ trong phòng, giọng nam khẽ vang lên.
Lý Tử Lăng xuất hiện, y phục trắng như tuyết, dung nhan nhã nhặn, chỉ là dáng người gầy hơn trước. Tuy thế, sắc mặt đã khá hơn, hai mắt sáng có thần, môi hồng răng trắng. Nếu như có thể đứng thẳng lưng thêm một chút, hẳn là dáng dấp một công tử phong lưu nho nhã.
Hắn nhìn Thích Thiền, giọng nhẹ như gió thoảng:
“A Thiền, ta muốn cùng nàng trò chuyện riêng một lát, có được không?”
Gần một tháng không gặp, giọng nói quen thuộc vang lên khiến lòng Thích Thiền chợt chùng xuống. Nàng trầm mặc một thoáng, rồi nhẹ nhàng gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT