Ba năm nữa, nếu độc tố trong thân thể vẫn chưa tiêu hết, nếu hiểm họa ngấm ngầm vẫn chưa thể trừ, thì chàng sẽ… buông tay.
Thế nhưng, vừa nghĩ đến hai chữ “buông tay”, trong lòng Lý Huyền Cẩn liền trào lên một trận khó chịu không tên. Hắn mím môi, cố ép bản thân nén cảm xúc đó xuống tận đáy lòng.
Tay Thích Thiền khẽ đặt lên cánh cửa, dừng một chút rồi xoay người lại nhìn hắn. Lý Huyền Cẩn đang đứng phía sau nàng, ánh mắt đen nhánh như mực, lặng lẽ nhìn nàng không chớp.
Nàng thu hồi ánh mắt, tiếp tục đẩy cửa, chỉ mới hé ra một chút, đã bị một lực mạnh bất ngờ đè lại, khép kín lại khe hở.
“Buông tay.” Thích Thiền ngước mắt, nhìn chằm chằm bàn tay đang áp chặt trên cửa của hắn.
Lý Huyền Cẩn khẽ gọi: “A Thiền…”
“Ngươi bảo ta đi thì ta đi, ngươi bảo ta đợi thì ta đợi, Lý Huyền Cẩn, ngươi coi ta là gì chứ?” – giọng nàng gắt gao, chất chứa uất ức và tủi thân, một hơi dồn dập nói ra hết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play