Sau khi Thời Duật khỏe lại, anh không để Hạ Thập tiếp tục xin nghỉ nữa. Anh đến đây không phải để làm phiền công việc của cô.
“Chiều nay anh chờ em về nhé.” – Hạ Thập nói với Thời Duật trước khi ra khỏi cửa.
Thời Duật ngồi ngoan ngoãn trên chiếc ghế quen thuộc, rất biết điều gật đầu.
Thấy anh có vẻ ổn, Hạ Thập yên tâm đi ra ngoài.
Chỉ là, vừa nghe tiếng cửa đóng lại, Thời Duật lập tức bắt đầu nhúc nhích không yên.
Cái ghế này cứng quá!
Anh thật sự không muốn ngồi mãi trên chiếc ghế cứng đơ như thế này. Nhưng nghĩ đến việc Hạ Thập ngày nào cũng ngồi làm việc ở đây, anh lại không nỡ rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT