Dạo gần đây, Thời Duật không ở tiểu khu Lam Hồ mà thỉnh thoảng về Thời gia ở. Anh chủ yếu đến chỗ thầy mình.
Kỹ năng vẽ của Thời Duật không hề gặp phải bế tắc, mấy năm nay anh vẫn luôn tiến bộ, kỹ thuật ngày càng thuần thục.
Mấy năm trước, thứ mà thầy anh phê bình gay gắt không phải kỹ năng vẽ mà là cảnh giới trong hội họa.
Thời Duật đã ở bên ngoài quan sát hai năm, cuối cùng dừng lại ở tiểu khu Lam Hồ. Không thể nói là không có lĩnh hội được gì, nhưng cảm giác giống như bánh trôi trong nồi, không làm sao đổ ra được.
Gần đây anh cuối cùng cũng tìm được cảm giác, bèn mang những bức tranh của mình đi tìm thầy.
Thầy của Thời Duật nhìn những bức tranh anh mang đến rất lâu, cuối cùng mới nhẹ nhõm thở phào, tháo kính lão xuống và quay sang nhìn Thời Duật.
“Thầy cứ nghĩ con phải mất thêm mấy năm nữa, năm đó cũng là do thầy quá nóng vội.” Thầy của Thời Duật mỗi khi nhớ lại đều có chút hối hận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT