Dư Không Không tạm thời đổi vé máy bay, đặt lại chuyến sớm hơn để đến Kinh Thị. Cô rất thích người anh họ của mình, tuy anh lúc nào cũng giữ khoảng cách với cô, nhưng đó là vì anh vốn dĩ lạnh lùng với tất cả con gái, nên cô cũng không để tâm.
Vì cô bay chuyến sớm, nên dĩ nhiên Thời Duật không ra sân bay đón. Ban đầu, anh định sáng thứ Bảy sẽ đến đón em họ, ai ngờ tối thứ Sáu, Dư Không Không đã kéo vali đến gõ cửa nhà anh rồi.
Là Hạ Thập mở cửa, còn Thời Duật thì vẫn đang ở trong phòng vẽ tranh, không ra ngoài.
Vừa bước vào cửa, Dư Không Không thấy Hạ Thập thì sững người. Dù sao thì trước giờ trong phạm vi 5 mét quanh anh họ cô, hiếm khi có cô gái nào xuất hiện. Mà hễ ai tới gần, ánh mắt Thời Duật liền như bắn tên, khiến ai cũng sợ.
“Chào chị.” Dư Không Không lễ phép chào, rồi lùi ra đứng ngoài cửa, ngẩng đầu nhìn lại số nhà để chắc chắn, sau đó hơi ngập ngừng hỏi, “Anh Thời Duật có ở đây không ạ?”
Năm nay Dư Không Không mới chỉ 20 tuổi, tuổi tác cũng xấp xỉ với Hạ Thập. Ánh mắt trong trẻo, nét mặt còn chút trẻ con, trang điểm tươi sáng đúng kiểu thiếu nữ, kéo một chiếc vali to mà vẫn không có vẻ gì là luộm thuộm.
Hạ Thập nhìn cô gái trước mặt một lúc rồi đáp: “Có. Anh Thời đang vẽ tranh trong phòng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT