Gần đây Thời Duật cập nhật Weibo khá siêng năng. Fan của anh ngày nào cũng réo gọi dưới bài viết, nói rằng "nam thần" đã "manh hóa" trái tim họ mất rồi, nhân vật mới ra gần đây lại còn đáng yêu hết chỗ nói.
Thường thì sau khi đăng Weibo, Thời Duật cũng không mấy khi đọc bình luận. Đối với anh, chỉ đơn giản là muốn đăng mấy bức tranh mình đang vẽ tiếp theo như một cách để thư giãn.
Tuy nhiên, trước khi đăng Weibo, Thời Duật luôn gửi trước cho Hạ Thập xem. Đợi cô xem xong, có thời gian rảnh anh mới đăng lên.
Thế nên, mỗi lần Đặng Hồng Ngọc lại càm ràm với Hạ Thập về việc Lương Thời phu nhân đăng bài quá ít, Hạ Thập chỉ im lặng không nói. Cô đâu thể kể rằng mình đã xem hết rồi, hơn nữa mỗi lần còn xem ngay tại nhà của Thời tiên sinh, có muốn cũng chẳng mang ra cho ai xem được.
"Tớ thấy tranh của Lương Thời càng ngày càng đẹp, cốt truyện cũng phong phú hơn trước." Đặng Hồng Ngọc than thở. "Nhưng mà đăng ít quá!"
Hạ Thập ngạc nhiên: "Dạo gần đây ảnh cập nhật tới ba lần trong tháng rồi đó. Trước đăng trên tạp chí chỉ có mỗi tháng một lần mà."
"..." Đặng Hồng Ngọc vuốt tóc, "Nhưng mà càng nhiều càng tốt chứ!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play