Không biết có phải vì lần đó Hạ Thập “vung tay quẹt thẻ” ở căn-tin Đại học J quá khí phách hay không, mà dạo gần đây Thời Duật dường như thân thiết hơn với cô. Gặp Hạ Thập là anh cười cười hỏi vài câu, hoàn toàn không còn kiểu khách sáo, kiểu cách như với người giúp việc nữa.
Thời Duật tâm trạng cũng không tệ. Dù vẫn chưa vẽ ra được bức tranh nào ra hồn, nhưng anh cũng không còn cảm giác bức bối, bực bội như trước. Sau buổi ngắm lá phong hôm ấy, anh còn lấy một tấm ảnh của Hạ Thập làm màn hình chờ điện thoại.
Không phải có ý gì đặc biệt, Thời Duật đơn giản thấy bức ảnh đó quá đẹp. Hôm đó, khi những chiếc lá phong đỏ bắt đầu rơi rụng, Hạ Thập tưởng anh không còn chụp nữa nên khẽ cúi người nhặt một chiếc lá, nâng lên ngắm kỹ. Lúc đó, vài lọn tóc con bên tai cô cũng rơi xuống, chạm nhẹ vào má.
Ánh mắt chăm chú của cô, cộng thêm mái tóc rối nhẹ, dưới khung cảnh những chiếc lá đỏ rơi như mưa, vừa vặn khiến toàn bộ bức ảnh toát lên vẻ dịu dàng và trong trẻo đến lạ thường.
Sau khi chụp xong, Thời Duật nhìn chằm chằm bức ảnh đó thật lâu mới lấy lại tinh thần.
"Hạ sư phó thật ra cũng không tệ nhỉ..." — Một ấn tượng mới bắt đầu được gieo xuống trong lòng Thời Duật như một hạt giống nhỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play