“Còn có thể thế nào mà đồng ý? Hai người tuổi cũng không nhỏ, lại chưa từng làm mai. Bên này vừa sang cầu hôn, bên kia đã lập tức đồng ý bái đường rồi.”
Trịnh Nguyệt Nga không rõ tình huống phía trong, cũng không biết Lập Hạ vốn chẳng muốn thành chị em dâu với biểu đệ của hắn. Bà thấy hai người họ chậm rì rì mới tới, lại ngồi xuống ăn cơm.
Không giống đám con dâu còn trẻ, bà gắp một cái sủi cảo thổi thổi cho nguội, lúc này mới bỏ vào miệng nhai chậm rãi, vừa ăn vừa nói: “Sủi cảo nhân thịt dê ăn ngon hơn thịt heo nhiều.”
Tây Bắc đúng là nuôi dê, nhà bà hồi trước cũng thuộc hàng khá giả có nuôi dê, nhưng bà trước nay chưa từng được ăn thịt dê. Lần đầu tiên bà được ăn, chính là khi gả về Tống gia, được Tống Phúc Điền vụng trộm mua cho.
Trịnh Nguyệt Nga thích chấm sủi cảo với giấm. Tống Phúc Điền biết thế nên còn pha sẵn một đĩa cho bà: “Giờ bọn nhỏ lớn rồi, nếu ngươi thích ăn thì sau này chúng ta cứ mua thường xuyên.”
Trước kia chưa phân nhà, còn nuôi ba đứa nhỏ, tiền cũng không dám tiêu linh tinh. Giờ đã phân ra, hai đứa lớn cũng đã yên bề gia thất, ngày tháng sống không quá tệ, dạo này trời lạnh, còn sắp gả con gái, hai người họ cũng không cần quá hà tiện nữa.
Trịnh Nguyệt Nga lại không đồng tình: “Chín mươi văn một cân đấy, còn là Bình An xem nể mặt ta nên bán rẻ cho, nếu ra ngoài chợ, giá thấp nhất cũng phải cả trăm văn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT