Người một nhà ở huyện thành chơi ba ngày, dạo khắp hang cùng ngõ hẻm, cả những ngôi chùa nổi tiếng gần đó cũng đi bái một lượt, sau khi chơi chán chê mới trở về nhà.
Chuyến du ngoạn lần này khiến Lâm Lập Hạ nhìn thấy một mặt khác của Tống Kinh Chập: hào phóng, rộng rãi và đầy yêu thương.
Người thường khi ra ngoài đều tính toán chi ly, nhưng Tống Kinh Chập thì không, cái gì cũng chọn loại tốt nhất.
Giống như chỗ nghỉ lúc đầu, người khác còn chưa kịp nghĩ đến mấy nơi cao cấp, hắn đã thẳng tiến chọn luôn loại tốt nhất, ai khuyên cũng không đổi ý.
Chuyện ăn uống, vui chơi cũng vậy, toàn là chọn những tửu lâu, cửa hàng nổi tiếng nhất trong huyện, chưa từng tiếc tiền.
Lâm Lập Hạ lén hỏi hắn vì sao phải sắp xếp như vậy, Tống Kinh Chập chỉ cười: “Ra ngoài chơi là để chơi cho đã, nếu cái gì cũng giống nhau thì càng về sau sẽ càng thấy nhàm chán.”
Ngữ khí lúc ấy không giống một người cứng nhắc thành thật thường ngày, kết hợp với sự chu đáo và lanh lợi hắn luôn thể hiện, Lâm Lập Hạ đôi khi cảm thấy Kinh Chập ca của cậu đúng là thâm tàng bất lộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT