Ở Đào Nguyên thôn, Lâm Lập Hạ cũng không rảnh rỗi. Nhân lúc trời mưa đất mềm, cậu nhổ hết gốc đậu còn sót lại, ba mẫu đất chỉ một buổi sáng đã xong. Người xung quanh nhìn cậu làm việc đều trợn tròn mắt: “Tống Kinh Chập thật có phúc, cưới được ca nhi siêng năng thế này.”
“Tính tình lại tốt, hiếu thuận với bà mẫu, lần này Tống gia bỏ tiền cưới đúng là đáng.” Có người phụ họa, Lâm Lập Hạ gả vào đây bao lâu, mọi người đều nhìn thấy.
Thêm Trịnh Nguyệt Nga suốt ngày khen con dâu, không ít người ghen tị ra mặt.
Chỉ có Tống Quế Quỳnh – người từng cãi nhau với Lâm Lập Hạ – thì hừ lạnh: “Tốt cái gì mà tốt, ngoài sáng thì xinh đẹp, không chừng ở nhà điêu ngoa đanh đá thì sao?”
“Ngươi vậy mà còn bôi xấu chất tôn của mình à?” Mọi người chẳng ai tin, một người điêu ngoa sao có thể cần cù như thế?
Tống Quế Quỳnh thấy không ai theo mình, bực bội nói: “Các ngươi không tin thì thôi. Ta từng thấy hắn mắng chửi người, bất kính trưởng bối, hiện giờ chỉ là giả vờ thôi, chờ hắn quay ra mắng các ngươi thì mới biết hắn là loại gì.”
“Tống Quế Quỳnh, ngươi lo cho bản thân trước đi.” Trong thôn ai cũng biết nhân phẩm của nàng, giống y như Ngô Quế Hoa, tẩu – em dâu cùng một giuộc, nổi tiếng hay lăn lộn ăn vạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT