Lần này đi lao dịch là đào mương dẫn nước cho mấy thôn gần đó. Vì gần nhà, ai cũng muốn được phân công về quanh thôn mình, chỉ tiêu giữa các thôn đã phân chia xong từ sớm. Dù Dương Vạn Phong có bản lĩnh đến mấy cũng không thể giành được suất gần thôn Đào Nguyên cho Tống Kinh Chập, đúng lúc lần này ngoài việc đào mương còn phải sửa chữa tường thành huyện, đang thiếu người, Dương Vạn Phong bèn sắp xếp cho Tống Kinh Chập tới đó làm trông coi.
Tu sửa tường thành tất nhiên phải tới huyện thành, từ thôn Đào Nguyên tới huyện thành là bốn mươi dặm, dân thường nếu không có việc cần thiết thì chẳng đi xa như vậy, một chuyến đi-về là tám mươi dặm, nên Tống Kinh Chập phải ở lại huyện thành.
Chuyện chỗ ở cũng không khó, Tống Phúc Điền hay ra ngoài lang thang, đối với huyện thành cũng không xa lạ, biết chỗ nào có nhà trống cho thuê, chỉ cần Tống Kinh Chập tới đó, báo tên ông là có thể thuê được.
Sắp xếp ổn thỏa xong nhà ở, Tống Kinh Chập tới công trường xây tường thành, quả nhiên như lời Dương Vạn Phong nói, việc nhẹ, không mệt.
Ban ngày hắn chỉ cần đứng ở chỗ râm kiểm tra xem có ai lười biếng hay không, tan làm thì kiểm tra có ai ăn bớt nguyên vật liệu hay không là xong.
Vì huyện thành dùng bạc thuê người sửa tường thành, khó tìm đủ dân phu, nên nha môn bỏ thêm tiền mời sương quân tới làm.
Sương quân là binh lính địa phương, không huấn luyện, không đánh trận, chuyên đảm nhiệm truyền tin, xây dựng, làm cầu đắp đường, vận chuyển lương thực, khai hoang v.v., dân thường gọi là lính tạp dịch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT