Cắt đậu là một việc khá mất sức. Trước tiên phải nhổ cây đậu lên, cắt hết phần thân rễ và lá thừa, gom thành một bó đặt sang một bên. Đợi gom được đủ một đống thì mới mang về phơi.
Chờ đậu khô, lớp vỏ giáp bên ngoài trái đậu cũng phải phơi thật khô, sau đó dùng gậy đập cho vỏ bung ra, lấy nia sàng tách vỏ rồi mang đậu đi phơi tiếp cho khô hẳn, sau đó mới cho vào túi. Tới khi ấy mới coi như hoàn tất việc thu hoạch đậu.
Nhưng Tống Kinh Chập cũng không phải kẻ ngốc, chỉ biết cắm đầu cắm cổ làm việc. Không có Lâm Lập Hạ bên cạnh, hắn lại bắt đầu chậm rãi từng chút một, nhìn qua thì ra sức lắm, nhưng thực ra làm mãi mà nửa mẫu đậu vẫn chưa cắt xong.
Sáng sớm hôm đó, Tống Vạn Thọ cũng đang ra ruộng thu hoạch đậu nhà mình. Khi đi ngang qua ruộng nhà Tống Kinh Chập, thấy tới lui cũng chỉ có một mình hắn, không khỏi lên tiếng hỏi:
“Kinh Chập, gia gia ngươi đâu?”
“Nhị gia gia.”
Tống Kinh Chập ngẩng đầu, lau mồ hôi trên trán, quay sang Tống Vạn Thọ cười cười, không trả lời thẳng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT