“Thước vải đỏ này trông không tồi, dùng để làm chăn cưới chắc chắn rất đẹp.” Tại Phường Dệt Vải ở cửa thôn Đào Nguyên, Trịnh Nguyệt Nga đang vui vẻ chọn vải.
Con trai bà sắp thành thân, lại cưới được người con dâu vừa ý, quan trọng hơn là, lần này con trai bà đính hôn, cha mẹ chồng đã bỏ ra sáu lượng bạc, coi như trút được cơn tức giận khi năm đó bà về nhà chồng mà cha mẹ chồng không cho một đồng tiền nào.
Trong lòng bà vui vẻ nên nghĩ mua thêm vài thứ cho đôi vợ chồng trẻ.
Trong phường có kẻ không ưa bà đắc ý như vậy, liền chua ngoa nói: “Chẳng phải chỉ là cưới một phu lang thôi sao, xem bà làm rùm beng lên, chuẩn bị nhiều thứ thế, không biết còn tưởng con trai bà có tật xấu gì mà không cưới được phu lang, mới phải mất công thế.”
Trịnh Nguyệt Nga nhìn sang, thấy là một quả phu lang ở thôn bên cạnh, chồng hắn đã mất. Bà nén xuống sự khó chịu trong lòng, trên mặt cười nói: “Đúng vậy đó, phu lang nhà ta vừa ngoan lại hiền thục, không như mấy phu lang ngoài kia không ăn được nho thì bảo nho còn xanh, suốt ngày chỉ biết nói chuyện phiếm nhà người khác, cái miệng chua ngoa lắm.”
“Ngươi!” Quả phu lang kia bị chiêu “chỉ cây dâu mà mắng cây hòe” của Trịnh Nguyệt Nga chọc tức đến không nhẹ, lập tức không muốn làm việc nữa, liền muốn đứng dậy cãi nhau với Trịnh Nguyệt Nga một trận.
“Việc quan trọng hơn.” Một ca nhi cùng thôn ngồi cạnh hắn kịp thời giữ hắn lại, khuyên hắn giữ lý trí.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play