Sau khi mưa dần nhỏ lại, nước trong ruộng cũng có thể thoát ra thuận lợi, không còn ngập úng hoa màu nữa, mọi người cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tống Kinh Chập về nhà tắm nước ấm, xua tan cái lạnh giá toàn thân, lau mái tóc còn vương bọt nước, rồi nhờ nương hắn gói cho một ít đường đỏ và táo đỏ mà cha nàng mang về.
Trịnh Nguyệt Nga đang sắc canh gừng cho hắn, nghe hắn đòi mấy thứ đó, trêu ghẹo nói: “Làm gì thế, đem cho nhà cha vợ hả?”
Không trách Trịnh Nguyệt Nga lại có ý nghĩ này, mấy thứ này vừa nhìn đã biết là để tặng cô nương hoặc ca nhi, hắn lại vừa mới đính hôn, có ý muốn đi thăm vị hôn phu lang là chuyện rất bình thường.
“Ta đi nhà đại tỷ một chuyến.” Bị Trịnh Nguyệt Nga trêu chọc, Tống Kinh Chập cũng không đỏ mặt. Lâm Lập Hạ là người ngoan ngoãn nghe lời, năm nay nhà cậu ấy trồng toàn đậu và cao lương, không có gì đáng để hắn lo lắng. Nhưng nhà đại tỷ hắn thì khác, dưới sự nhắc nhở của hắn năm ngoái, trong nhà họ không trồng lúa mạch, nhưng hắn hơi lo bọn họ đầu xuân sẽ tái diễn tật cũ như Tống Vạn Thọ, “Mưa lớn như vậy, không biết nhà nàng thế nào, ta đi xem, nếu có chỗ nào cần giúp đỡ, ta cũng có thể phụ một tay.”
“Vậy là phải đi một chuyến rồi.” Tống Kinh Chập là người tháo vát, Tống Bạch Lộ so với Tống Kinh Chập còn tháo vát hơn. Trịnh Nguyệt Nga thấy Tống Kinh Chập bình tĩnh như vậy, cũng không nghĩ theo hướng tiêu cực, giờ nghe Tống Kinh Chập nói vậy, cũng sốt ruột hẳn lên.
“Vừa lúc ngươi đính hôn cũng cần báo cho tỷ ngươi một tiếng.” Trịnh Nguyệt Nga lau tay vào vạt áo yếm trước ngực, quay người liền vào phòng tìm đồ vật, “Chỉ mang hai thứ này sao đủ được, còn phải mang chút đồ ăn cho Bạch Quả, ngươi đi đi, nàng thấy ngươi là cậu mà không đòi quà mới lạ đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT