Lời Tần Thúy Liên muốn phân gia vừa nói ra, nhà họ Tống lập tức im lặng, tất cả đều với tâm tư khác nhau mà nhìn về phía Tống Vạn Dân.
Sắc mặt Tống Vạn Dân đen như đáy nồi, còn khó coi hơn cả lúc Phùng Kim Ngọc gây ồn ào ở nhà họ Tống: “Ta thấy ngươi là bị rối loạn thần trí, toàn nói mê sảng, trong thôn nhà nào có cha mẹ còn sống mà phân gia, chẳng lẽ ngươi muốn chịu hình phạt đó sao.”
Tần Thúy Liên đã nói ra miệng, lúc này cũng không hối hận: “Chịu hình thì chịu hình, chịu hình cũng hơn là vô vị mà ở trong nhà này chịu khi dễ.”
“Ai khi dễ ngươi.” Tống Vạn Dân tức giận đến không chịu nổi, cái lão đại tức phụ này, chẳng qua là nói với nàng một câu giận dỗi thôi mà, muốn sống muốn chết nói cả nhà đều khi dễ nàng, còn muốn phân gia.
Phân gia?
Triều đại bọn họ không có phân gia, ngay cả hoàng đế cũng khuyến khích dân gian sống chung hòa thuận, có những gia đình năm đời cùng ở mà hòa thuận, triều đình còn sẽ mạnh mẽ treo biển.
Những người dân áo vải như bọn họ, ngày thường ngay cả mặt Huyện thái gia cũng không thấy, nhưng chỉ cần trong nhà hòa thuận là có thể được hoàng đế và triều đình khen ngợi, còn sẽ hiểu dụ thiên hạ bá tánh noi theo, nổi tiếng xa gần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT