Editor: Xuri
Tôi tiện tay móc từ trong túi ra vỉ thuốc tiêu hóa: “Đây, thuốc của anh này.”
Trần Tẫn buồn thiu nhận lấy, chẳng nói chẳng rằng bóc hai viên cho vào miệng ngấu nghiến.
Tôi hoảng hốt: “Anh ăn thật đấy à?”
Trần Tẫn cụp mắt nhìn tôi: “Em đưa, anh đều sẽ ăn. Anh tin Mẫn Mẫn sẽ không hại anh.”
“Cái đó thì chưa chắc đâu nhé.” 
Tôi rất nghiêm túc phân tích với anh ta, “Anh cũng biết em là người qua loa đại khái mà. Nhỡ đâu mình cùng ăn phải đồ hết hạn thì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play