Tác giả: Tuế Kiến Trường An
Dừng một chút, Mộ Cửu lại nói: “Có lẽ ta không thích hắn đến mức đó, mà là thích cái cảm giác tự do, hoạt bát toát ra từ người hắn. Có thể là vì ta không có được điều đó, nên mới muốn đến gần một chút.”
Khi nói lời này, vẻ mặt Mộ Cửu bình tĩnh, giọng điệu buồn bã, không mấy tương xứng với hình ảnh hắn luôn phong lưu phóng khoáng, bất cần đời.
Mặc kệ bình thường Mộ Cửu có biểu hiện lông bông, như một công tử ăn chơi đến đâu, hắn ở vị trí của mình, định sẵn sẽ có trách nhiệm phải gánh vác. Mặc dù phía trên hắn còn có một huynh trưởng chống đỡ, nhưng hắn cũng rất khó thực sự làm được vô lo vô nghĩ.
Lục Viễn không nói gì. Hắn có thể nói gì đâu? Bảo Mộ Cửu đừng quan tâm gì cả, chỉ sống cho riêng mình ư? Không cần thiết. Mọi lựa chọn của Mộ Cửu đều xuất phát từ tấm lòng hắn. Suy nghĩ của bản thân cố nhiên là một mặt, nhưng thường có những điều quan trọng hơn, nên hắn sẽ từ bỏ một số điều không quan trọng bằng, để giữ lại những điều quan trọng hơn, đáng giá hơn.
Không có gì bất ngờ, Mộ Cửu uống đến say mèm. Lục Viễn còn phải hầu hạ cái tên ma men say đến bết bát này, không thể nào vứt hắn ở sân mặc kệ được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play