Sau khi cắn xong, cậu lại tự mình đau lòng, ba ba mà đi hô hô, đi thổi khí, lo lắng mình đã cắn đau người ta.
“Có đau không ạ? Khẳng định là đau rồi, phu quân đừng sợ, thổi thổi là hết đau ngay.”
Nhưng mà đối với Lục Viễn da dày thịt béo mà nói, đâu có đau đớn gì nhiều, hắn căn bản không để tâm.
Tuy nhiên, hắn giảo hoạt thừa cơ bán thảm, dỗ cho Tiểu phu lang mềm lòng xoay quanh, đưa tai lại gần nói nhỏ.
Nghe vậy, ánh mắt Vân Thu Ngô có chút né tránh, vành tai trắng ngọc hồng đến sắp ứa máu.
Tự mình làm sao?
Cậu sẽ không đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT