Hiện giờ Vân Thu Ngô còn chưa nghĩ đến chuyện sau này, nên vẫn vui vẻ hớn hở, cười đùa, thậm chí còn cố ý trêu chọc Lục Viễn. Lục Viễn hiện tại không dám động vào hắn, cho dù thỉnh thoảng có động, cũng phải cẩn thận lại cẩn thận, mọi thứ đều theo ý tiểu phu lang yểu điệu kiêu kỳ của hắn. Nhưng những tiếng cười nhạo hôm nay, ngày sau đều sẽ hóa thành nước mắt xin tha rơi từ khóe mắt, và khi đó, hối hận thì đã muộn.
Lục Viễn một lần nữa vào nhà, nhìn thấy tiểu phu lang nhà mình đang khó khăn chống đỡ thân hình cồng kềnh, tay xoa bóp đùi, trông như một con chim cánh cụt vụng về.
Chim cánh cụt vụng về không được như ý, lộ ra vẻ mặt ủ rũ, quay đầu về phía phu quân nhà mình nũng nịu than vãn nói: “Phu quân, ta đau chân.”
Lục Viễn vội vàng đi tới, ngựa quen đường cũ mà xoa bóp chân cho tiểu phu lang, vừa xoa vừa dịu dàng hỏi: “Lại bị chuột rút à?”
“Ừm.”
Vân Thu Ngô hít hít mũi, phát ra tiếng thì thầm, trong mắt mờ mịt một tầng hơi nước mỏng, dựa đầu vào người phu quân nhà mình, mềm nhũn lẩm bẩm nói: “Tiểu bảo bảo không ngoan, chờ chúng nó sinh ra, ta phải cho chúng nó một bài học, bắt từng đứa ra huấn một trận, còn phải đánh một trận.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT