Trong phòng ngủ không bật đèn, cằm của Chiêu Ngư hơi ngẩng lên, ánh sáng ngoài phòng hắt lên khuôn mặt, để lộ đôi đồng tử lấp lánh.
Cậu nhìn khuôn mặt không biểu cảm của Chu Thuấn Dục, nuốt nước bọt: “Thiếu gia?”
Tay Chu Thuấn Dục chống lên cánh cửa phía sau cậu, “bang” một tiếng đóng sập lại, vì thế ánh sáng cuối cùng trong phòng cũng biến mất.
Chu Thuấn Dục tiến sát lại gần, hơi thở nóng mang theo mùi rượu phả vào cổ cậu: “Càng ngày càng to gan.”
Khoảng cách giữa hai người rất gần, chỉ cần một người đưa tay, là có thể tạo thành một cái ôm thân mật.
Nhưng trạng thái hiện tại của Chu Thuấn Dục lại khiến sự thân mật này trở nên nguy hiểm. Hắn giống như một con thú lớn, đang xác nhận xem con vật lạc vào lãnh địa của mình có an toàn hay không.
Chiêu Ngư cố gắng mở to mắt, cảm thấy bên gáy bị hắn nhẹ nhàng ngửi. Trong chốc lát không biết nói gì, chỉ có thể lại khẽ gọi “thiếu gia”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT