Khi Thẩm Đường Ninh vừa xoay người định rời đi, thì sau lưng lại có tiếng gọi khiến nàng khựng bước:
“Nhị tẩu… Người… người có thấy ta là kẻ vô dụng không?”
Nàng ngạc nhiên, quay đầu lại, thấy Tạ Duệ vẫn đứng nơi đó, mắt cụp xuống như mang nặng tâm sự.
“Sao Thất thúc lại nói vậy?” – Thẩm Đường Ninh dịu dàng hỏi.
Tạ Duệ khẽ cúi đầu, giọng trầm thấp:
“Là do ta kém cỏi, nếu không phải ta làm vướng chân cả đội, chúng ta cũng đâu đến nỗi thua suýt soát trước Tứ ca. Dù là huynh đệ cùng nhà, ta vẫn cảm thấy bản thân thật vô dụng. Đại ca siêng năng, cẩn trọng, sớm đã công thành danh toại. Nhị ca giỏi cưỡi ngựa bắn cung, ra chiến trường lập bao chiến công. Tam ca, Tứ ca thì thông tuệ, ai ai cũng nể phục. Còn ta… không cao chẳng thấp, chẳng được tích sự gì.”
Hắn nói đoạn, khẽ bật cười, nhưng trong nụ cười ấy, Thẩm Đường Ninh chỉ thấy chua xót.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play