Tạ Chiêm hờ hững quăng xấp thư xuống người Thẩm Đường Ninh.
Từng trang giấy nặng nề rơi xuống như gió lật, đập vào vai nàng khiến nàng bất giác cau mày, đưa tay đỡ lấy, sắc mặt tái nhợt, mím môi cố nuốt xuống cơn đau.
“…Những thư này… là… là tay thiếp chép lại,” giọng nàng khẽ run, “thiếp sợ làm hỏng ái vật mà phụ thân lúc sinh thời trân quý, nên mới sao ra một bản… Thiếp không cố ý muốn giấu chàng đâu…”
Tạ Chiêm xoay người, bước tới gần án thư, một chân gạt mạnh chồng sách được che dưới lớp lụa băng trắng. Những cuốn sách rơi ra, rơi lộp bộp xuống sàn, bìa mới tinh, mực còn thơm, phần lớn là binh thư, tứ thư, ngũ kinh… có quyển mới chép chưa lâu, có quyển thì cũ kỹ, giấy đã ố vàng.
Thẩm Đường Ninh sững người.
Những cuốn thư ấy nàng vẫn cất giấu nơi đáy án thư, chỉ khi trong phòng không có ai, hoặc lúc có Cẩm Thư và Thiều Âm giúp đỡ, nàng mới dám lén mở ra sao chép. Tạ Chiêm cũng mới đến phòng nàng vài lần, sao lại biết được chỗ này?
Thì ra từ lần đầu bước vào phòng, ánh mắt hắn đã kín đáo đảo qua. Trên án thư đặt binh thư, còn phía dưới lại cẩn thận giấu một chồng sách được băng lụa che khuất – quá khó để không chú ý.
Vả lại, nội dung những sách này gần như giống hệt nhau, mà nàng – một tiểu thư khuê các thân yếu tay mềm – sao lại phải sao chép nhiều thư như thế?
Tạ Chiêm chậm rãi lên tiếng, giọng như nhấn từng chữ vào tim gan người ta:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play