“Nếu không gặp được nàng, e rằng cả đời này ta cũng giống như cha mẹ mình, mù quáng thuận theo sắp đặt mà cưới công chúa, rước một tiểu thư thế gia về làm chính thê, hồ đồ sống hết quãng đời còn lại.”
Tạ Chiêm trầm giọng, môi mỏng khẽ mím: “Việc điên cuồng nhất đời này ta từng làm… là vì nàng mà kháng chỉ, không chịu cưới công chúa.”
Hắn dừng một chút, ánh mắt chạm vào mắt nàng, chậm rãi nói từng lời một: “Nhưng ta không hối hận.”
Yên lặng một thoáng, hắn chậm rãi kể: “Kim Thượng thân chấp đại quyền, phụ thân ta từng phò tá ngài khởi nghiệp, lập nhiều công lớn, được lòng vua vô cùng. Cô cô ta đoan trang đức hạnh, ngay từ năm đầu hoàng thượng đăng cơ đã được lập làm hậu, một bước lên làm mẫu nghi thiên hạ, sủng nghiêng lục cung. Tạ gia nhờ đó mà vinh sủng không hai.”
“Nào ngờ sau khi cô cô băng hà, lòng bệ hạ dần có phần dè chừng Tạ gia, dốc lòng trọng dụng hàn môn, thăng chức cho các quan ngoại tộc, Trấn Quốc Công phủ hôm nay chẳng qua chỉ là thêm thêu hoa trên gấm, làm đẹp bề ngoài.”
Tay hắn dịu dàng vuốt mái tóc dài mềm mại của Thẩm Đường Ninh, giọng chậm rãi thấp xuống: “Ninh Ninh… Công cao át chủ, xưa nay chưa từng là phúc. Ta bình định Hà Bắc, Sơn Thiểm, công trạng không nhỏ, nhưng phần ban thưởng ấy, bệ hạ chỉ cấp một lần rồi thôi. Nếu ta thuận thế mà cưới công chúa, kết thân cùng hoàng thất, Tạ gia lại có một vị hoàng hậu, chẳng phải sẽ bị coi là kẻ ngồi trên đầu thiên tử?”
Thẩm Đường Ninh hơi lo lắng, giọng nói không khỏi khẽ run: “Vậy phải làm sao? Chàng… chàng và lão gia, liệu có xảy ra chuyện gì không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play