Người đời vẫn thường truyền tai nhau, Tạ thế tử phu nhân là đệ nhất mỹ nhân chốn kinh thành. Vậy mà Tần Vương lại không thể ngờ, một tiểu nha hoàn theo hầu bên người Tạ Chiêm cũng mang dung nhan tuyệt sắc đến nhường ấy. Vẻ đẹp của nàng khiến chàng sững người, chẳng thốt nên lời.
Chỉ là, dáng vẻ thất thần ấy của Tần Vương rơi vào mắt Tạ Chiêm lại trở nên đáng chê trách. Khi chàng kịp hoàn hồn, thì ánh mắt Tạ Chiêm đã lạnh lẽo lướt qua như lưỡi dao sắc bén. Ngay sau đó, chàng không nói không rằng, nắm lấy cổ tay tiểu nha hoàn kia, kéo nàng rời đi.
Tần Vương thoáng đau đầu, lòng thầm nghĩ: phải tìm cách giải thích với Tạ Chiêm, tuyệt đối không thể để huynh ấy hiểu lầm mình là kẻ háo sắc ham mê nữ sắc tầm thường.
Thế là chàng nép mình vào rừng thông một bên, yên lặng quan sát.
Chỉ chốc lát sau, chẳng rõ hai người họ đã nói những gì, chỉ thấy tiểu nha hoàn ấy khẽ cúi đầu, miệng nở nụ cười như hoa xuân hé nở, dịu dàng mà mê hoặc. Tạ Chiêm nhìn nàng, ánh mắt ôn nhu đến lạ, thần tình như bị gió xuân nhuộm sắc, chậm rãi quay người, vươn tay hái lấy một đóa tường vi phấn hồng từ giàn, nhẹ nhàng cài lên búi tóc thanh tú của nàng.
Tần Vương khẽ nhướng mày, lòng lặng lẽ tán thán:
“Quả thật… cổ nhân chẳng nói sai: Anh hùng khó qua ải mỹ nhân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT