Sát Lan Hãn phi có một người con nuôi. Kẻ ấy tuổi còn rất trẻ nhưng địa vị lại cực cao, lại được chính Hãn phi vô cùng xem trọng, thường ngày luôn kề cận không rời.
Đêm ấy, trong gian phòng vắng, ánh đèn leo lét chập chờn nơi góc bàn, Thẩm Đường Ninh đứng lặng trước mặt người thanh niên ấy. Ánh mắt nàng như làn nước mùa thu, bình lặng nhưng sâu thẳm.
“Xu Mật Viện Phó Sứ, Thiên Uy Tướng Quân, chấp chưởng thất bá—ngươi là người này sao?”
Người kia không phủ nhận, chỉ khẽ gật đầu: “Là ta. Nếu nàng muốn lấy mạng ta, bất cứ lúc nào cũng được.”
Thẩm Đường Ninh mím môi, lặng lẽ nhìn hắn, giọng nàng dịu nhưng xa cách:
“Không, nếu ta muốn giết ngươi, đã chẳng cứu ngươi từ trước. Bá Đô, là ngươi từng cứu ta, hôm nay ta cứu lại ngươi, đôi bên xem như không ai nợ ai. Ngày mai nếu thương thế đỡ hơn, hãy rời đi. Nếu để Cẩm Y Vệ hay A Chiêm phát hiện, e rằng lúc ấy ta cũng không thể giữ được ngươi.”
Lời nói đến đây đã không còn vẻ ôn nhu như hai ngày trước, mà thay bằng sự lạnh nhạt không thể chối từ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play