Khó trách Tạ Chiêm lại giận, một nam nhân cao ngạo như chàng, sao có thể chịu đựng bị người khác chối từ?
Nghĩ tới cũng thấy chua xót, khi xưa chàng từng thật lòng với Vĩnh Nghi huyện chúa, chỉ tiếc thế sự xoay vần, lòng người khó đoán… Nếu không thì sao cưới nàng rồi, bao năm nay vẫn chẳng màng đến chuyện nạp thiếp?
Thẩm Đường Ninh khẽ dặn dò:
– "Ngươi nói với Mộc Hương, từ nay về sau chớ dại mà nhắc đến chuyện này trước mặt bất kỳ ai."
Ôn thị đôi mắt mù lòa đến nay đã ngót tám năm. Từ cái ngày trưởng tử là Thẩm Liên Châu mất tích năm lên chín, thân thể bà cũng yếu dần đi.
Chưa đầy một năm sau, trượng phu Thẩm Hoằng Chương lại bỏ mình nơi sa trường. Liên tiếp chịu cảnh sinh ly tử biệt, Ôn thị ngày ngày lấy nước mắt rửa mặt, rồi một sáng nọ, đôi mắt ấy chẳng còn thấy được gì nữa.
Thẩm Hoằng Khiêm từng mời không ít danh y về chữa trị, nhưng mắt bà vẫn không sáng lại được. Sau rồi cũng thôi, bà đành thuận theo số phận, lòng mang sầu muộn mà sống qua ngày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT