Lần này, Tạ Chiêm chủ động đến tìm nàng nhận lỗi, Thẩm Đường Ninh hiểu rõ, e rằng chẳng phải vì hắn bỗng dưng nghĩ thông suốt. Có lẽ là Vương thị đã nhận ra giữa hai người gần đây có chút lạnh nhạt, lo ngại ảnh hưởng đến thai nhi trong bụng nàng, nên âm thầm răn dạy hắn một phen.
Bằng không, với tính tình kiêu ngạo của hắn, khi nàng còn chưa mở lời giải thích, chưa hề cho hắn cơ hội hạ bậc thang, sao có thể chịu cúi đầu mà nói lời xin lỗi trước?
Nàng nghĩ, điều sai lầm lớn nhất của mình, chính là đã dại dột đưa Tạ Chiêm về cữu cữu phủ. Biết rõ hắn vốn không vui khi nàng thân cận với nhà mẹ đẻ, nàng lại vẫn ôm chút ảo tưởng ngây thơ, cho rằng chỉ cần giải tỏa hiểu lầm năm xưa, cả hai sẽ có thể trở thành bằng hữu thực tâm.
Nhưng ngẫm lại, bọn họ vốn là hai người thuộc về hai thế giới.
Tựa như hai dây đàn song hành, nếu không cùng cao độ, dù có tấu lên cũng chẳng bao giờ hòa hợp thành khúc nhạc êm tai.
Về sau, nàng chỉ nên giữ lòng biết ơn với hắn, có đôi chút kiêng dè, coi hắn là phụ thân của đứa trẻ trong bụng là đủ. Những thứ không thuộc về mình, cũng đừng nên ôm mộng si tâm.
Tối ấy, khi hai người cùng nằm xuống nghỉ ngơi, quả nhiên Tạ Chiêm không còn cố ý trêu chọc nàng như mọi hôm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play