Cố Trạch Dật đặc biệt hy vọng mẹ cậu bé có thể nhanh chóng tỉnh lại, như vậy, cậu bé cùng bố, và cả anh trai lẫn chị gái, cả gia đình họ có thể đón mẹ về nhà đoàn tụ.
Tuy cậu bé mới năm tuổi, được mọi người trong nhà họ Cố cưng chiều, nhưng cậu bé lại chưa từng cảm nhận được tình mẹ dù chỉ một ngày. Bởi vì mẹ cậu bé rất sợ hãi khi đến gần cậu. Mẹ cậu bé cho rằng là lỗi của bà nên chị gái mới bị người ta trộm đi, vì vậy mấy năm nay mẹ cậu bé vẫn luôn sống trong sự áy náy.
Buồn rầu lâu ngày thành bệnh. Dần dần, sức khỏe của mẹ cậu bé cũng càng ngày càng kém. Sau này bố cậu bé nghĩ sinh thêm một đứa, có lẽ có thể giúp mẹ cậu bé chuyển hướng sự chú ý, sẽ làm sức khỏe của bà dần dần chuyển biến tốt đẹp. Ai ngờ từ khi cậu bé sinh ra đến nay, mẹ cậu bé căn bản cũng không dám đến gần cậu. Bởi vì vừa đến gần, mẹ cậu bé liền sẽ nhớ lại cảnh chị gái mất tích.
Cho nên, Cố Trạch Dật năm tuổi rất muốn tìm được chị gái mình, cậu bé cảm thấy chỉ cần chị gái về nhà, thì bệnh của mẹ sẽ khỏi, sau này sẽ không bao giờ mâu thuẫn khi cậu bé đến gần nữa.
“Ngoan!”
Vốn có một bụng lời muốn nói, Cố Trạch Đông nghe được cậu em họ nhỏ nói vậy, đột nhiên một chữ cũng không nói ra được, đáy mắt nổi lên sự đau lòng, giơ tay xoa xoa đầu Cố Trạch Dật, sau đó ôm cậu bé đi vào phòng khách.
Cố Trạch Dật bĩu môi rầm rì một tiếng: “Cháu vốn dĩ đã rất ngoan rồi!” Rồi tựa vào vai anh họ không nói gì. Trong lòng cậu bé suy nghĩ về cô chị gái xinh đẹp kia, không biết cô chị gái xinh đẹp có nhớ cậu bé không, sau khi chia tay cậu bé, có khi nào cũng giống cậu bé, ngay cả cơm thơm lừng cũng cảm thấy không thơm nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT