“Tiểu thiếu gia, sao cậu lại tự ý lẻn ra ngoài một mình vậy hả? May mà cậu không sao, nếu không, chúng tôi làm sao mà ăn nói với đại thiếu gia và tiên sinh đây!” Một trong hai người đàn ông ôm chặt lấy cậu bé, vừa sợ hãi vừa trách móc vài câu. Vừa nãy đột nhiên phát hiện tiểu thiếu gia không thấy, linh hồn bọn họ thiếu chút nữa đã bay mất rồi.
Một người đàn ông trẻ tuổi khác cũng vội vàng hỏi: “Tiểu thiếu gia, cậu không sao chứ?”
Bị vệ sĩ ôm chặt trong lòng, Cố Trạch Dật khó chịu nhíu mày: “Cháu không thở được nữa rồi!”
“Ồ ồ ồ, bây giờ sao rồi, cảm thấy khá hơn chưa?” Vệ sĩ vội vàng buông cậu bé ra, rồi bế cậu bé lên, tim vẫn đập nhanh lắm. Anh nhìn Cố Trạch Dật, bất đắc dĩ lại đau lòng nói: “Tôi cũng là quá lo lắng cho cậu, tôi và Cố Thất phát hiện cậu không thấy sau đó, cả người đều điên lên, khắp nơi tìm kiếm cậu, vừa nghe nhân viên thương mại nói cậu ở đây, chúng tôi lập tức chạy đến.”
Một vệ sĩ khác tận tình khuyên bảo: “Tiểu thiếu gia à, lần tới cậu ngàn vạn lần đừng chạy lung tung nữa, nếu cậu có chuyện gì, có bồi thường cả mạng chúng tôi cũng không bồi thường nổi đâu!”
“Cháu chỉ là quá nhớ chị gái của cháu thôi!” Cố Trạch Dật bĩu môi.
Cậu bé cũng biết mình không nên chạy lung tung, cúi đầu, nước mắt chực trào nơi khóe mi, nhưng cậu kiên cường chịu đựng, dù nước mắt ở hốc mắt càng ngày càng nhiều, cậu từ đầu đến cuối đều không khóc òa lên như những đứa trẻ khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play