Hà Thúy Phân và Cố Kiến Quốc vừa bị cảnh sát đưa xuống xe, liền nhìn thấy Cố Vãn bước xuống từ một chiếc xe khác.
“Cố Vãn, con tiện nhân lật lọng này, con rõ ràng đã nói chỉ cần chúng ta đưa tiền cho con, con sẽ không truy cứu chuyện năm đó chúng ta tráo đổi con, sao con lại nói lời không giữ lời thế hả…”
Hà Thúy Phân trên đường đi đã bị dọa choáng váng, giờ đây vừa nhìn thấy Cố Vãn, ngọn lửa giận trong lòng nàng lập tức bùng nổ.
Nàng liên tục muốn thoát khỏi sự kiềm chế của viên công an, muốn xông đến cùng Cố Vãn đồng quy vu tận.
Đều là lỗi của con nhỏ chết tiệt này, chỉ vì nó lắm chuyện, nhà bọn họ mới trở thành trò cười của xóm làng, nàng và Cố Kiến Quốc mới bị bắt.
Nghe vậy, giọng nói lạnh lùng và sắc bén của Cố Vãn lập tức vang lên: “Tôi có nói rằng tôi không truy cứu chuyện năm đó các người trộm đổi tôi sao? Không phải sao? Hà Thúy Phân, tai bà có phải không được tốt lắm không.”
“Ngày đó ở Cố gia, tôi rõ ràng chỉ nói sẽ không đuổi Hạ Lan Lan ra khỏi Hạ gia, còn lại, tôi tuyệt nhiên không nhắc một chữ nào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT