Mã Thiết Trụ mặt mày tươi cười vẫy tay với cháu ngoại lớn của mình, cũng lớn tiếng kêu gọi, "Mau xuống đây đi, hôm nay thời tiết rất đẹp, không có nắng, thích hợp nhất để leo lên cây ngồi ăn mận!"
Kết quả bất ngờ là —
Đứa cháu ngoại lớn ngày thường luôn thích được hắn ôm chơi đùa, lần này lại không chút do dự từ chối hắn. Chỉ thấy Hà Văn Hổ liều mạng lắc đầu nhỏ, trong miệng không ngừng lẩm bẩm, "Không đi, không đi, con một chút cũng không muốn đi, con muốn cùng em trai và mẹ cùng vào nhà thăm bà ngoại, không cần đi lên núi chơi đâu."
Thái độ từ chối này quả thực không cần quá rõ ràng.
Giờ phút này, bọn chúng đang thoải mái dễ chịu ngồi trong xe! Hắn và em trai đều là lần đầu tiên được ngồi trên chiếc ô tô tốt như vậy, còn chưa ngồi đã ghiền đâu. Cho nên, hắn mới không cần đi vào núi ăn trái cây. Hơn nữa, trái cây cứ treo trên cành cây, muốn ăn lúc nào cũng được, nhưng một chiếc ô tô tốt như vậy, lại không phải muốn ngồi là có thể ngồi được.
Mã Thiết Trụ kinh ngạc một lát sau mới hoàn hồn, thật sự không ngờ đứa cháu ngoại lớn của mình lại dứt khoát từ chối. Thế là hắn vươn tay nhẹ nhàng nhéo nhéo khuôn mặt bầu bĩnh của Hà Văn Hổ, cười trêu ghẹo nói, "Nha a, thằng nhóc con có gan rồi nha, mới ngắn ngủn một tháng không gặp, bây giờ lại không cần cả cậu nữa rồi!"
Hà Văn Hổ nghe vậy, vội vàng chu cái miệng nhỏ liều mạng lắc đầu, trong miệng còn lẩm bẩm, "Mới không có đâu!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play