Vân Phù từ căn nhà đất xiêu vẹo rách nát, gió lùa tứ phía, nay đã được dọn tới một tiểu viện tao nhã mang đậm nét cổ phong, chạm trổ cầu kỳ, vách tường vẽ tranh, đình đài u nhã — đúng nghĩa thay da đổi thịt.
Thậm chí “ngôi nhà mới” này còn đẹp hơn cả viện nhỏ nàng từng ở trong tướng phủ.
Trúc biếc, hồ sen, thủy tạ...
Trong hồ còn nuôi không ít cá cảnh tuyệt đẹp, không chỉ khiến mắt Vân Phù sáng rỡ mà nhìn lâu đến mức nước miếng suýt chảy xuống mép.
Giữa trưa, nắng gắt, lông trên người nàng lại dày và rậm. Dù trong phòng Ngụy Dung có bày đá lạnh giải nhiệt, nàng vẫn chẳng chịu chui rúc một chỗ, phóng như bay ra ngoài, chạy đến bên thủy tạ, ngồi xổm cạnh hồ, mắt nhìn chằm chằm đàn cá bơi lội tung tăng.
Rừng trúc bên cạnh che kín ánh nắng gắt, chỉ để lại từng mảng bóng râm mát lạnh. Gió khẽ lướt qua mặt nước, mang theo hơi mát êm dịu.
Hồ nước yên ả, trúc rậm rạp, các loài cá sặc sỡ bơi lội giữa làn nước trong veo, nhẹ nhàng tựa hồ phiêu linh vô định.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT