Trong phòng không bật đèn, ánh trăng từ ngoài cửa sổ rọi vào chiếu lên đôi tay trắng mịn của Lâm Ngộ Phàm, sắc trắng lạnh lẽo hiện ra một vẻ gì đó thật kỳ dị.
Cô đưa tay kéo rèm che ánh sáng nhưng nghĩ đến việc ngày mai phải dậy sớm, cuối cùng vẫn quyết định kéo rèm ra.
Quay người nhìn căn phòng đầy ắp vali và rương hòm, cô kéo ghế ngồi xuống. Sau một ngày bận rộn cuối cùng cũng được nghỉ ngơi.
So với lần đầu lấy chồng khi còn hoang mang và luyến tiếc mẹ, lần này cô bình tĩnh hơn nhiều, thậm chí còn có chút nhẹ nhõm – cảm giác như vừa thoát ra khỏi bể khổ.
Tuy vẫn có nhiều điều chưa chắc chắn khi kết hôn với Triệu Chi Ngạo nhưng ít ra về mặt vật chất là được đảm bảo.
Mà điều đó trong thời loạn lạc như hiện tại là thứ vô cùng quý giá.
Huống hồ kiểu người như Triệu Chi Ngạo không giống loại dùng bạo lực, cùng lắm chỉ là kiểu lạnh nhạt.
Cô không sợ sự lạnh lùng đó. Chỉ người quan tâm mới sợ bị lạnh nhạt, còn cô thì chẳng để tâm nên chẳng có gì phải lo.
Nếu sau này anh đối xử tệ với cô thì năm 1950 ông trời sẽ tính sổ với anh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT