Nhìn lớp tuyết trắng xóa trước sân, hàng cây phía xa như được khoác lên mình chiếc áo bạc, Lâm Ngộ Phàm thực sự không ngờ ở Cảng Thành lại có tuyết rơi, hơn nữa còn rơi dày đến thế.
Triệu Chi Ngạo đứng ngay sau lưng cô, đã mặc chỉnh tề, khoác áo dày, hoàn toàn khác với dáng vẻ "thú hoang" đêm qua.
“Buổi sáng tuyết còn dày hơn, giờ đã tan bớt rồi. Em mặc ít quá.” Anh dang áo khoác ra kéo cô vào lòng, “Mau mặc dày vào.”
Lâm Ngộ Phàm nhớ mãi trận tuyết này là vì kiếp trước cô mang cả rương đầy áo lông đến Cảng Thành nhưng mỗi năm đông đều không lạnh, người Cảng Thành khi ấy còn nói trận tuyết năm 1949 này đã tiêu hết mấy năm rét mướt của thành phố.
“Đêm qua em mơ thấy một giấc mơ.” Cô nói.
“Mơ thấy gì?”
“Em mơ thấy Bắc Bình được giải phóng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play