Editor: Xuri
Lục Thư Họa luôn rất khó hiểu về nỗi ám ảnh của ta với món đậu phụ vàng. 
Ta cười, nuốt miếng đậu phụ vàng cuối cùng, rồi ghé tai nàng nói nhỏ: “Bởi vì ta thích.”
Nàng liếc xéo ta một cái khinh thường, chẳng thèm để ý đến ta nữa.
Năm đó khi Dung phủ bị sao nhà, Dung Sách tuy thoát được, nhưng cũng trải qua những ngày tháng khốn cùng thất vọng, thậm chí có một thời gian dài phải giành thức ăn trong miệng chó hoang.
Khi ấy, ta cứ luôn miệng nói đậu phụ vàng mẹ làm ăn ngán lắm rồi, đem chia cho người khác ăn. 
Kỳ thực không phải vậy, ta chỉ chia cho Dung Sách mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play