Họ đi một vòng quanh quan đạo, không gặp được người quen nào, Trương Minh Tài càng là không thấy bóng người.
Đến chạng vạng, Mộc Chi thất vọng rõ rệt.
Huyền Hi nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cậu, cười nói: “Chỗ này lớn như vậy, chỉ riêng người tị nạn tụ tập đã không đếm xuể... Chưa kể còn ngày càng nhiều người tị nạn kéo đến, chúng ta mới đi được một mảnh nhỏ như vậy, không gặp được người quen là chuyện rất bình thường, ngoan.”
Mộc Chi gật gật đầu, mân mê ngón tay, nhỏ giọng nói: “Ta biết rồi... Chúng ta bây giờ quay về sao?”
Huyền Hi ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía một vòng.
Lần lượt, những người tị nạn bắt đầu lảo đảo đứng dậy.
Vì gần đó tập trung quá nhiều người tị nạn, cành cây khô lá rụng xung quanh đã bị tìm kiếm và đốt gần hết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play