Lý Hạo suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta vẫn chưa quyết định... Có lẽ sẽ đợi thêm một lúc, chờ tin tức ở chỗ lão sư xem sao. Nếu ông ấy vẫn không quay lại thì ta sẽ mau chóng lên đường đến Trung Bộ! Trước đó là do ta quá yếu nên lúc rời đi lão sư mới không mang ta theo, hiện tại Hồng Nguyệt đang đuổi giết ông ấy, mà ta bây giờ đã có chút ít năng lực, chẳng lẽ lại mặc kệ ngồi nhìn?"
"Thời điểm ta phải đối mặt với nguy hiểm nhất, bất lực nhất, toàn bộ thế giới này chỉ có mình lão đại và lão sư nguyện ý ra mặt vì ta. Cho nên ta sẽ thu xếp tốt cho lão đại bên này trước, sau đó lập tức khởi hành đi tìm lão sư!"
Lý Hạo tươi cười nói tiếp: “Ngày đó biết rõ thế cục nguy hiểm như thế nào, nhưng lão đại vẫn chấp nhận ở lại trong thành, vì ta mà ác chiến với tu sĩ Hồng Nguyệt một phen, lão sư thì mạo hiểm chém giết Tam Dương. Cha mẹ ta đã sớm qua đời, bằng hữu tốt nhất thì chết thảm ở trước mặt ta. Hiện tại trừ các ngài ra, ta không còn điều gì phải bận tâm hay cố kỵ nữa.”
“Hồng sư thúc là người phóng khoáng, nhân nghĩa, ta thì không được như ngài ấy, nhưng ít nhất ta hiểu được một chuyện, tích thủy chi ân, dũng tuyền tương báo!" (1)
. (1) 滴水之恩,当涌泉相 报 – Tích thủy chi ân, đương dũng tuyền tương báo: ơn bằng giọt nước, cũng coi bằng suối tuôn mà đáp đền - > nhận một chút ân huệ nhỏ, phải báo đáp gấp bội. Sống không có ơn nghĩa, một mực đòi hỏi, không biết hồi báo sẽ tự làm khánh kiệt hoàn toàn âm đức của bản thân.
Lý Hạo muốn tới Trung Bộ không phải là vì mở mang tầm mắt, kiến thức cường giả các phương. Dĩ nhiên hắn cũng muốn được nhìn ngắm một mảnh thiên địa rộng lớn hơn, nhưng đây đều chỉ là thứ yếu, trước mắt hắn chỉ lo lắng cho tình hình của Viên Thạc.
Hy vọng lão sư đừng gặp chuyện gì bất trắc!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT