Lưu Long cười nói: "Tạo mối quan hệ, sau này ăn cơm chung trong một cái nồi. Bách phu trưởng bảo ta tới cũng bởi vì hắn ở Bạch Nguyệt Thành không có căn cơ, hi vọng chúng ta có thể giúp hắn một chút, đứng vững gót chân. Chúng ta nhớ kỹ một điểm là được, chúng ta có thể chịu chút ấm ức, thế nhưng không thể để cho những người khác bị ấm ức... Chúng ta đóng cửa lại thì đều là người một nhà, cho nên cũng phải lôi kéo những người khác thành người một nhà."
Ông rất rõ mục đích và ý nghĩa vì sao Lý Hạo để cho ông tới.
Cho nên, ông nhắc nhở lần nữa: "Bách phu trưởng không ở trong đội ngũ, chúng ta chính là ánh mắt và tiếng nói của của hắn, rõ chưa?"
"Rõ rồi!"
Mọi người đều gật đầu ra hiệu.
Lưu Long thở hắt ra, không nói gì, ông tin người tiểu đội đều có thể làm được, chỉ là cũng khó tránh khỏi chút tâm thần bất định và bất an. Lần này tới Bạch Nguyệt Thành... Cũng không biết cuối cùng có thể đứng vững gót chân hay là chật vật trốn về Ngân Thành đây.
Năm đó, ông đã rất chật vật trốn về Ngân Thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT