Lưu Long cười lạnh một tiếng: "Ngươi cho rằng bây giờ Bạch Nguyệt Thành có thể an tĩnh? Hơn nữa, di tích kia tháng sau vẫn có thể lại mở, những người đến này sẽ không tuỳ tiện đi. Bây giờ không biết Bạch Nguyệt Thành náo nhiệt cỡ nào!"
"Ngươi... Có tính tình để cho người ta bớt lo hả?"
Lý Hạo im lặng: "Lão đại, cho tới bây giờ ta không gây chuyện, ta còn có cờ thưởng, không ai không biết danh tiếng của ta ở Ngân Thành, lấy giúp người làm niềm vui, chăm chỉ chịu làm. Ngươi đi phòng Cơ Yếu hỏi thử xem, ai mà không nói Lý Hạo là một người thành thật?"
Cái gì gọi là tính tình ta không để cho người ta bớt lo?
Điều này oan uổng cỡ nào!
Nhấc lên cờ thưởng, Lưu Long cũng im lặng, thật lâu sau ông mở miệng nói: "Nếu ngươi biết vậy thì cứ tiếp tục trung thực! Ta biết bây giờ cánh ngươi cứng cáp rồi, thực lực mạnh, nhưng ngươi suy nghĩ chút xem ngươi có thể ngăn cản một thương của Hầu bộ không? Nếu không thể thì cứ tiếp tục khiêm tốn chút đi!"
"Về phần Ngân Thành bên này, ta ở đây, yên tâm đi. Trừ khi Tam Dương tới, coi như tới thật thì cũng chưa chắc không có cách nào ngăn cản."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play